Nhiệt huyết.

6A9EF4BB-6B03-4861-B24B-3775AE7586F7.JPG

1 năm, sự táo bạo và tinh thần “tay mơ” tràn trề như có thừa trong mỗi bức hình của tôi. Năng lực có hạn nhưng trí lực là có thừa. Chụp hình ẩm thực với tôi chưa bao giờ thú vị đến thế. 

2 năm. Cái thú tìm tòi khám phá đẩy sức mạnh và sức khỏe lên một tầm cao chịu đựng mới. Tôi chinh chiến khắp các mặt trận với những buổi shoot kéo dài từ sáng sớm đến tối muộn. Sức khỏe, tinh thần, cảm hứng chưa bao giờ dẻo dai đến thế.

3 năm. Mọi thứ vẫn tuyệt, vẫn con đường cũ ngựa đã quen nhưng nay cảm thấy có chút mỏi chân. Sự nghỉ ngơi là cần thiết để hồi lại sức ngựa và đóng lại bộ móng.

4 năm. Nghỉ một tý nhé rồi mình khởi động lại.

"Sợ thành cái bóng của chính mình."

Suy cho cùng, mấy ông làm nghệ thuật đều có chung một nỗi sợ dai dẳng :"Sợ thành cái bóng của chính mình." hay tệ hơn "Không bằng cái bóng của chính mình." Thôi nghỉ một tý, thở thêm 1 tý rồi mình bắt đầu lại có hay chăng!?

Nhiệt huyết nó cũng như lửa với củi trong căn bếp của bà, cháy lâu quá thì tàn, mà tàn là thành khói, mà có khói thì sặc. Dừng lại chút xíu, kiếm chỗ trong lành hít thở, rồi ta xuống kho, lấy thêm dăm ba bó củi khác, từ từ nhóm lại lửa.

Nghỉ ngơi như củi giữa ấm cho căn bếp của bà những ngày đông giá buốt nơi đất Bắc. Cứ vào mấy căn nhà có bếp lạnh lẽo mà xem, thật chẳng buồn nấu cơm.

Tự hỏi rằng, có phải vậy chăng mà các dịch vụ nghỉ dưỡng đang tăng giá phi mã!?