Tại sao chụp màu trắng lại không ra màu trắng!???
Sáng chủ nhật kiếm được một chỗ trong The Coffee House Thảo Điền quả thật khó khăn nếu nhỡ đêm qua bạn có xem truyền hình hơi muộn và sáng nay có chút ngủ nướng.
Tôi mải mê hai vòng kiếm quán cà phê hòng tìm ra cho kì được cái không gian có phần vừa "vui" vừa nhộn nhịp đúng nghĩa để tập trung cho xong cái “áng văn chương” còn dang dở này.
Deadline 2h chiều nay? Liệu rằng có kịp.
Loay hoay một hồi tôi lại trở về với TCH, phần vì không gian chùa wifi thoải mái, phần vì nhộn nhịp kẻ đứng người cười rôm rả hoan náo. TCH thay menu mới, up thêm size. Dường như đã có một cuộc thay đổi lớn. Rõ ràng nhất là Cốc Americano đá Size vừa của tôi thường ngày đã hụt đi đôi phần. Một điểm cộng cho việc thay ông hút nhựa thành ống hút giấy.
....
Tuần vừa rồi chúng tôi cho ra mắt cuốn sách Cookbook đầu tiên trong sự nghiệp nhiếp ảnh Ẩm thực của mình mang tên Eat Clean. Dẫu rằng lần xuất bản đầu vẫn có nhiều lỗi sai, tuy nhiên đó cũng là một cột mốc năm 2019 đầu tiên đáng để ăn mừng và kỉ niệm.
3 năm loay hoay trong cái việc “ngắm thịt thay vì ngắm người” này, tôi nhận thấy mình cuối cùng cũng có cái để mà đi khoe bằng hiện vật, ai có hỏi làm gì thì sẵn có sách đây, mở nhanh trang 3 là thấy tôi và Thùy Dương có mặt trên đó rồi.
Sách bán hết veo.
Tháng sau Tái bản.
Feedback mọi người sao chưa rõ!
Dẫu sao cũng là tín hiệu mừng.
Tuần vừa rồi tôi lỡ mất 01 Blog cũng vì nó.
…
Trong lúc loay hoay với những ý tưởng Blog mới, tôi chợt nghĩ đến một vấn đề mà nhiều người làm nhiếp ảnh như tôi hay gặp phải trong quá trình shooting với Nền trắng hoặc Nền đen. Câu hỏi đó là :
Tại sao chụp màu trắng mà không phải màu trắng nhỉ?
Đó là một sự thật.
Cách đây 03 năm, tôi không có đủ tiền mua thiết bị tối tân cho Studio của mình, trên tay là 02 con đèn mang lên SOLO - một sản phẩm Made in Vietnam của Minh Tuyết Camera. Một con vỡ đuôi do va đập, một con chập chờn trigger. Dẫu sao hai con đèn này cũng có thời kì theo tôi và Deto chinh chiến khắp các mặt trận khách sạn năm sao HN như Pullman, Intercontinental, JW Marriott , pitching với vô số Godox, Profoto,... ; dưới con mắt có chút trầm trồ và khinh thường.
Đèn sịn không hẳn là câu trả lời chăc chắn cho việc ảnh đẹp.
Bức ảnh là thứ tồn tại cuối cùng.
Hiểu đèn mình có và tối ưu hóa nó mới là câu trả lời của tôi.
...
Tuy nhiên, có một sự thât, mấy con đèn dạng "bán chuyên" này đều có nhược điểm rất rõ ràng. Tiền nào của nấy mà. Ánh sáng không trong suốt. SOLO cho ra cái màu ám tím cực kì khó chịu còn Godox lại hơi ám xanh.
Hay có đôi khi, buổi chụp của bạn được sắp xếp trong một không gian đậm chất quý tộc với mảng tường vàng và trần ánh kim nhóng nhánh, bạn set up và chụp trên nền trắng như thể mọi chuyện sẽ theo ý muốn. Kết quả là một sắc vàng ban mai tuyệt vời phảng phất nhẹ trên sản phẩm của bạn. Ám màu là điều chắc chắn để nói đến khi chụp với không gian xung quanh không phải màu trắng.
Sự khác nhau cũng có thể nhận thấy khi bạn chụp nền trắng ở 02 chất liệu trắng khác nhau. : Formex và Giấy A0 trắng. Một sản phẩm cho màu hơi xanh, một sản phẩm cho màu hơn nâu.
Quá nhiều trường hợp và môi trường làm “vấy bẩn” màu trắng tinh khôi nguyên bản của bạn.
Phải làm thế nào bây giờ?
Tất nhiên mình không thể bàn giao cho khách hàng một sản phẩm có đôi phần lỗi và dang dở như này đươc. Trăm hay không bằng tay quen, cái khó nó ló cái khôn. Tôi tìm ra một vài trick thú vi dưới đây nhằm trả lại sự trong sáng cho màu trắng. Tôi gọi là :
Chiến dịch tìm lại màu trắng.
Lấy ví dụ hình ảnh của Le Royal Restaurant - dự án mới nhất của tôi.
Tôi set up như bên dưới.
Tôi sử dụng lần lượt 2 con đèn Godox QT 800 và giấy diffusion cơ bản mua 100k cả cuộn tại tiệm văn phòng phẩm xung quanh Đại học Kiến trúc HCM.
Chụp !
Vấn đề đã lộ ra rồi đây.
Hãy để ý, dường như màu trắng cơ bản của nền đang hơi chuyển qua màu vàng do không gian xung quanh của nhà hàng sử dụng nhiều chất liệu có màu. Xài thuốc thôi.
Tôi sử dụng bộ Tool Canon EOS Utility như ở Blog 32, tôi nhẹ nhàng đẩy WB qua khu vực màu xanh Blue +1 rồi + 2 nhằm giảm bớt màu vàng trên nền.
Tèn tèn!
Đây là kết quả.
So sánh mắt thường với giấy trắng trên màn hình, tôi cảm thấy hơi hơi có một xíu màu đỏ vẫn ám vào bức ảnh, hoặc mắt tôi bị sai màu do chụp nhiều với đèn chập. Hiện tượng không hiếm khi làm việc với đèn Monolight. Con đường nhanh nhất dẫn đến mù màu. LOL
Tôi nhẹ nhàng kéo phần WB lên +1 Green và chờ đợi kết quả.
Bụp.
Có vẻ ok hơn nhiều.
Xong!
Về cơ bản tôi đã đưa màu trắng về 70% trắng tinh khôi. Trường hợp tương tự nếu bị ám các màu như xanh da trời, xanh lá cây thì sẽ kéo WB theo sơ đồ dưới đây.
Tạm thời như vậy đã. Giờ là công việc của Photoshop!
Với PTS, tôi kéo hình vào với mục tiêu thanh tẩy màu trắng một lần nữa.
Tôi sử dụng Adjustmen - Black and white. Click vào đây, toàn bộ hình ảnh chuyển thành đen trắng.
Tôi nhanh nhẹ tạo mash và brush lại khu vực màu trắng để tẩy đi những màu cần thiết còn sót lại trên tấm hình. Tèn tén ten.
Màu trắng đã trở về với nguyên bản của nó. Đây là kết quả sau khi tôi thêm vài biện pháp nghiệp vụ Retouch.
Tương tự như vậy với nền đen.
Hoặc mở rộng ra với các hình ảnh Life style, chef, những đồ vật inox xám, không màu....
Lời khuyên của Food Photographer :
- Sử dụng WB linh hoạt để đưa màu trắng về đúng màu trắng nhất có thể.
- Sử dụng BW, mask và Brush để trả lại sự trong trắng cho màu trắng 100%
- Flexible thôi, đừng máy móc mà mất đi vẻ tự nhiên của tấm hình nhé.
- Hãy yêu thiết bị vốn có của bạn, cái khó sẽ ló cái khôn.
Tiếp theo câu chuyện chinh chiến khách sạn với 02 con đèn SOLO, nghĩ lại tôi thấy mình cũng hơi liều. Liều ăn nhiều và trong cái khó có cái may, cuối cùng sản phẩm vẫn là câu trả lời rõ ràng nhất cho năng lực.
Tôi vẫn nhớ khi pitching thắng dự án JW marriott Hà Nội, có anh bạn pitching cùng còn nghĩ chúng tôi có "tay trong", “quân xanh quân đỏ” mà không nghĩ rằng do sản phẩm của mình chưa tốt nên không thắng pitch, đổ lỗi cho hoàn cảnh.
Suy cho cùng, chúng tôi im lặng nhiều hơn và để sản phẩm của mình lên tiếng. :)