Tôi tìm kiếm khách hàng tiềm năng như thế nào?
Nghe bài này khi đọc cho thêm hấp dẫn bạn nhé!
Tôi nhận thấy mọi người đang quan tâm đến Blog của tôi trở lại.
Có thời điểm tôi nghĩ rằng Blog của mình sẽ không còn nhiều người đọc. Đôi khi người ta thích nghe, xem, đọc, chơi những nhanh chóng giải trí, những trực quan video hướng dẫn.
Việc đọc 01 blog dài và nhiều kiến thức đôi khi khiến mọi người mỏi mắt và mệt óc, đọc được đôi ba dòng thì bắt đầu ngáp vì "Thằng cha này sao nó viết gì mà dông dài thế nhỉ."
Thật vui khi biết được rằng Blog của mình vẫn được mọi người đón đọc hàng tuần.
Tôi trân trọng điều đó.
Có khi nào nên thêm nhiều hơn những chi tiết hài hước cho Blog bớt khô khan???
…
Tết đã hết!
Xuân đã sang !
Thời tiết đã nóng!
Song cái sự ẩm ương của thời tiết Hà Nội vẫn thế! Dù xa 1600km đường chim bay nhưng dường như những cập nhật về Hà Nội vẫn làm tôi phấn khích và hồi hộp đôi phần bởi cái không khí và con người đất này.
Tàu điện tháng 4 đi vào hoạt động.
Thời tiết 15 độ C.
Ngày 2/3 tôi ra mắt sách Eat Clean ở Hà Nội. ( Góc quảng cáo nhẹ )
...
Sau 1 tháng dài sung sướng vui chơi và nườm nượp hội lễ, tiền lương và thưởng cuối năm đã gửi gắm hết trong những cuộc lì xì, tân niên và đỏ đen bài tú, giờ là lúc ta tìm về với cội nguồn công việc, tìm kiếm các khách hàng mới, project mới, tiền mới và khởi đầu mới.
Tôi cũng đã bắt đầu những chiến dịch quý 01 năm 2019 với hàng loạt những chuyến bay sắp tới khiến lòng người không khỏi xốn xang, háo hức.
Nhưng làm thế nào để một Food Photographer như tôi tìm kiếm khách hàng ????
Thật là một câu hỏi đau đầu!
Khách hàng - đó là định nghĩa thiêng liêng mang tính chất sống còn, đôi khi mang cảm xúc hồi hộp và khao khát, rình rập và tìm kiếm. Khách hàng không tự sinh ra và mất đi, khách hàng chỉ chuyển từ studio này sang studio khách mà thôi.
Có đôi khi khách hàng đến thật nhiều và dồn dập, cứ như thể tôi chỉ ước mình có đủ 3 đầu 6 tay để chiều hết khách hàng này đến khách hàng khác. Có đôi khi khách hàng lại biến mất không dấu vết, không tung tích, họ ẩn đi và khao khát như thể một sô nước đá đựng vài chai bia lạnh nằm đâu đó trong một sa mạc rộng lớn, nơi người đi lạc như tôi đang lả đi kiệt quệ vì miếng lương khô đã hết, bình nước dự trữ đã bốc hơi từ lâu và chiếc la bàn thì quay tít mù tắp.
Ước gì lúc đó có ai sửa dùm chiếc la bàn hay quăng cho cái bản đồ kịp thời trước khi bạn quyên sinh cho cái nhiệt độ khắc nghiệt nơi đất này.
Dông dài vậy thôi!
Dù sao nhiều khách vẫn hơn chứ nhỉ?
…
Khách hàng có thể đến bất cứ lúc nào nhưng vẫn có cách để cải thiện số lượng khách hàng tìm đến, nó hơi dài dòng và nhiều thủ thuật, tôi gọi nó là :
"Chiến lược tìm kiếm cách hàng tiềm năng."
Ban đầu, hãy quay ngược trở lại đôi chút cách đây vài năm, khi tôi bắt đầu chập chững là anh Nhiếp ảnh gia Ẩm thực mới vào nghề cùng cô bạn Meo Thùy Dương tìm kiếm những bước đi đầu tiên trong ngành Ẩm thực. Lúc này khách hàng là có nhưng sợ không dám làm vì sợ “banh show”, bung bét hết cả.
Mình làm gì có kiến thức mà làm!
Sự tự ti lấn át sự tự tin.
Vì thế, việc đầu tiên trong chuối dài hơi :”Chiến lược tìm kiếm khách hàng tiềm năng” chắc chắn phải là :
01. Trau dồi kiến thức để trở nên thật giỏi, thật cool, thật lành nghề trong nhiếp ảnh ẩm thực.
Khỏi phải nói phải trau dồi như nào!
Tôi hay có thời gian tìm những tấm hình mới, những món ăn mới, những Art Direction mới trên Pinterest, google, website và "bắt chước" bằng được theo nó cho đến khi tìm ra được chính xác quy luật ánh sáng, bố cục và cách sắp đặt của tấm hình.
Tôi hay gọi nó là Giải mã hình ảnh.
Cool hơn thì sẽ tự tin hơn!
02. Hãy tìm kiếm một team Food Photography thiện chiến.
Hàn lâm kiểu Shark Tank chút xíu thì là :"Muốn đi nhanh thì đi một mình, muốn đi xa thì đi cùng nhau."
Trong giai đoạn nhiếp ảnh Ẩm thực của mình, tôi đã năm lần bảy lượt đổi Assistant tuy nhiên Food Stylist thì chỉ có 01 - Meo Thùy Dương. Tính đến nay, Deto team của tôi cũng đã được gọi là đôi chút thiện chiến. Vứt ra sa trường ít nhất cũng cầm cự được đôi ba ngày. Trước khi nằm xuống chắc chắn sẽ cho ra được một vài chiến công hiển hách.
Deto Team giờ cũng đầy đủ các thành viên cốt cán như :
Art Director
Food Stylist
Assistant
Retoucher
...
Mỗi người một vẻ. Mười phân thì cũng vẹn 8, 9 phần rồi.
Food Stylist - chắc chắn phải là bạn đồng hành duy nhất và không thể thiếu của Food Photographer. Hãy thương yêu họ, yêu chiều họ, cảm hơn họ. Họ sẽ bên bạn và trả ơn cho bạn trong bước đường dài dài đầy bom đạn và vũ bão sắp tới.
03. Nếu đã đầy đủ bộ sậu rồi, giờ đến lúc quăng Portfolio ra quần chúng thôi. Đó là lúc ta bắt đầu "Xây dựng một website riêng".
Tôi vẫn luôn đau đáu cho mình một website cá nhân riêng, nơi tôi có thể trưng bày các tác phẩm nhiếp ảnh ẩm thực của mình lên đó. Nó như một triển lãm, nhà tranh nho nhỏ của mình.
Đôi khi không nhất thiết phải là My works. Khỏi phải nói thì bạn cũng biết tôi hay chém gió và bông đùa trên website cá nhân của mình ra sao. Nó cho phép tôi nói ra chính kiến, chia sẻ mấy điều hay ho, bàn bạc mấy thứ vui vui về tình yêu, tình bạn, cuộc sống.
Nói chung, nó là của tôi.
Mạng xã hội, facebook, instagram, ... hơi ngột ngạt cho việc nói quá nhiều và chia sẻ quá nhiều về bản thân. Social media có thể nhanh chóng show work và nhận được phản hồi thật nhanh. Tuy nhiên nhanh thì không sâu. Tôi vẫn thích coi Blog mang tính cá nhân của mình hơn.
Sẽ thật thú vị sao khi nếu một ngày, một khách hàng tiềm năng của bạn book bạn chỉ vì họ thấy sản phẩm của bạn trên website hay đọc một bài Blog ca thán có phần hơi sâu của bạn. Khỏi phải nói bạn cũng biết nó thú vị như nào!
...
Squarespace.com là công cụ duy nhất giúp tôi Bulid lên 02 website là : imducbui.com và detoconcept.com
Đơn giản, dễ dùng, dễ tiếp cận. Giao diện thân thiện dành cho mấy cái Personal webstie.
3tr5 / năm để xài full giao diện.
04. Súng ống đạn dược đầy đủ rồi, giờ đi săn khách hàng thôi! Tự tìm khách hàng bằng cách tạo lập danh sách thì sao ????
Có đôi khi tôi ngồi ngay ngắn ở gốc cây, ngẩng cổ, mở to khuôn miệng, đôi mắt hấp háy mong chờ một vài quả sung nho nhỏ rơi từ một cái cây nào đó xuống khuôn miệng này. Cứ chờ, cứ chờ mà chả có quả sung nào cả.
Tôi chợt nghĩ :" Mình súng ống đạn dược đầy đủ đây! Sao không vác súng đi tìm "sung" nhỉ !?".
Đúng vậy!
"Sung" ở đây chính là khách hàng tiềm năng. Lập một danh sách các khách hàng tiềm năng mà bạn mong muốn được chụp hình nhất và viết ra giấy, dán lên tường, ghi nhớ trong đầu hằng ngày rồi tìm mọi cách, mọi mối quan hệ, mọi sự chuẩn bị để được chụp khách hàng đó!
Tôi nhớ, đợt đầu tiên đến SG, tôi và Dương có đi qua Mc Donalds. Hình ảnh 2 đứa Hà Nội bước vào trong chuỗi ăn nhanh lớn nhất thế giới với sự ao ước và háo hức, chúng tôi thì thầm với nhau :" Rồi sẽ có một ngày mình chụp cho McDonalds anh nhỉ?".
Thế là 4 tháng sau chụp luôn!
Vậy đó! Danh sách khách hàng đơn giản lắm. Tôi hay liệt kê nó qua những đầu mục dưới đây :
Nhà hàng nào nhỉ?
Nhãn hàng nào nhỉ?
Agency nào nhỉ?
Món ăn nào nhỉ?
Bếp trưởng nào nhỉ?
...
05. Social Media - Công cụ khiến bạn tìm khách hàng nhanh nhất và cũng nhiều thất vọng nhất! :(
Facebook, Instagram, Pinterest, Behance,... mấy cái website này sinh ra với dòng mời chào trạng thái vô cùng đơn giản :
Đơn giản đến mức bạn chỉ cần click vào đó, đăng vài tấm hình food hay hậu trường BTS thế là mọi người đã hiểu và biết được bạn làm cái gì trên cõi cuộc sống này.
Mưa dầm thấm lâu.
Show your work trên Social media giúp tôi tìm kiếm khách hàng tiềm năng rất nhanh từ việc like và share từ những người bạn. Tuy rằng là nhanh thật nhưng vẫn không tránh khỏi những Đơn hàng kiểu :" Anh ơi em cần chụp kỉ yếu..." hoặc "Mình thấy bạn chụp ảnh ẩm thực rất đẹp, có khi nào bạn chụp hộ mình bán bún mình nấu để tặng bạn gái được không...? "
Social Media rất đơn giản. Mỗi ngày 1 hình, mỗi ngày 1 post... về tất cả những gì bạn làm, thích, cảm hứng. Khách hàng tiềm năng sẽ tìm đến bạn vào lúc bạn không ngờ nhất!
06. Nếu đã trau dồi kha khá kiến thức và Portfolio rồi, sao không chia sẻ cho mọi người trong nghề được hưởng lợi. Tôi gọi nó là Blog đó!
Tới tháng 4 năm nay là tôi chính thức được 2 năm viết Blog của mình. 2 năm với gần 40 Blog về nhiếp ảnh ẩm thực cũng khiến tôi cảm thấy sống mũi cay cay xúc động vì "Sao văn chương ở đâu mà mình dặn ra được lắm thế !?".
Blog nó là một tài sản của tôi.
Tài sản này không sinh lời một cách nhanh chóng nhưng nó truyền lửa yêu nghề rõ ràng cho tôi, nó giúp tôi giải trí và hơn hết, nó đem lại kiến thức và niềm vui cho những người đang làm nhiếp ảnh Ẩm thực ngoài kia.
Khi tôi bước vào nghề này, hỏi ai cũng giấu diếm, hỏi ai cũng mập mờ. Mọi người sợ rằng chia sẻ ra hết thì thêm một người cạnh tranh, một đối thủ. Hay những câu chuyện tung hỏa mù, những lời hù dọa khiến tôi cảm thấy khó khăn và bỏ nghề.
Nhưng không!
Tôi vẫn chọn nhiếp ảnh Ẩm thực.
Đó cũng là lí do tôi viết nên Blog này. Tôi muốn ai cũng như tôi khi bắt đầu nhiếp ảnh ẩm thực họ sẽ không phải bỡ ngỡ, xin xỏ hỏi han ở đâu hết! Kiến thức chỉ có hạn nhưng lòng người thì vô hạn. Sao phải giấu diếm mà không cho nhau những điểm xuất phát dễ dàng hơn !?
Blog cũng khiến tôi có được thật nhiều mối quan hệ và đó chính là những người bạn, đôi khi cũng chính là khách hàng tiềm năng trong tương lai với độ tin cây rất cao!
07. Và cuối cùng, chắc chắn là quan trọng nhất trong việc tìm kiếm khách hàng tiềm năng. Đó là Focus!
Khỏi cần nói thêm! Focus chắc chắn là việc 06 điều trên chỉ nhằm mục đích khẳng định chắc nịch :
Tôi là một Food Photographer.
Sau nhiều năm theo đuổi và tập trung truyền thông rằng tôi là Nhiếp ảnh gia ẩm thực “chỉ chụp Ẩm Thực” thì các khách hàng tiềm năng của tôi theo đó cũng đến từ Ẩm Thực.
Có một sự thật là khi mới bắt đầu Food Photographer thì tôi cũng không tránh khỏi các cám dỗ theo kiểu :" Chụp nhanh sự kiện này tiền tươi em ơi." "Chụp chị tấm ảnh chân dung này em nhé."
Tập trung chính là cách bạn nhẹ nhàng trả lời lại như sau :" Em là nhiếp ảnh gia Ẩm thực không dễ dãi chị ơi!".
...
Sau hơn 03 năm làm 07 điều trên, tôi đã tìm kiếm và được làm việc với rất nhiều khách hàng lớn, khách hàng thú vị, khách hàng đáng yêu, khách hàng trở thành bạn… Đó là một sự may mắn có kế hoạch.
Thùy Dương hay nói với tôi : “May mắn là do mình tạo ra!”
Đúng!
May mắn chính là thành quả của sự kiên trì theo đuổi mục tiêu và vượt qua cám dỗ nhất thời.
Thật tuyệt vời khi đồng hành bên tôi luôn có người bạn, người partner giỏi nhất :
Food Stylist - Meo Thùy Dương.